Titanium (Vietnã) - Vết Đâm

Đi lang thang trên phố , miệng cười lẩm bẩm 1 mình

Gầy gò làn da đen sạm , đầu óc suy nghĩ cuồng sảng

Lê lết qua những tháng ngày , xin từng miếng cơm manh áo

Khắc khổ khoé mắt chân chim , cuộc sống không có bạn bè

Ta sống trong sự cô đơn chịu đựng những ánh mắt ghẻ lạnh

Và chỉ có lòng thương hại cùng những nụ cười mua vui

Ta thèm tiếng nói mọi người dù là 1 lời cảm thông

Tất cả chỉ là mơ hồ mọi người đều xa lánh ta

Ta nhặt được một con dao và coi là bạn than duy nhất

Con dao còn hơn các ngươi vì chỉ có nó mới hiểu ta

Ngày ngày ngắm vuốt con dao , ta cất giữ nó cẩn thận

Ko cho ai nhìn thấy nó , ta sợ sẽ làm mất nó

Ta cảm thấy sự đau đớn nhói buốt sâu ở trong tim

Con dao ngập sâu xác thịt nhưng nạn nhân lại chính là ta

Ta đã quá thất vọng và lòng tin bị phá vỡ

Dù biết sẽ đánh mất con dao nhưng ta bắt buộc phải vứt đi